Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân
Ngày nay hỏi khắp thế nhân
Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?
Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…
Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên
Chạy theo danh vọng hão huyền
Chạy theo vật chất của tiền háo danh
Nghĩa nặng kim tiền thứ điểm tô
Tình chân ánh bạc sẽ bên đồ
Thân nghèo bạn hữu lòng đang héo
Phận khổ kim bằng ý đã thô
Để rõ trên đời nay quá nhạt
Mà đem dạ tốt nỡ quăng hồ
Ơ thờ lặng bước vùi suy nghĩ
Cuộc sống trôi dòng mãi đẩy xô
CỜ...nhầm một nước bỏ luôn BẠC...tiền không có cũng buồn lắm thay
SÓC...nhiều thì sẽ đau tay
ĐĨA...bát vỡ đầy lại sắm mới thôi
MUÔN...năm cuộc sống nổi trôi ĐỜI...người phiêu bạt biết nơi nào dừng
Cay cú như kẻ bỏ bùa Chơi đề không phải trò đùa được đâu
Ngày mai quyết trí làm giầu
Vay vài chục triệu, đánh ngầu một phen
Không người ta bảo là hèn
Cuộc đời không nhẽ ăn vèn vợ con
Còn người còn nước còn non Bao lần gần trúng héo hon vì đề
Cuộc đời cái sướng cận kề Không làm được hưởng cần nghề ngỗng chi
Bỏ vào một tý tì ti
Lấy về một đống, làm gì mà ra
Tưởng rằng đời sẽ nở hoa Mười ngày không trúng chắc ra ở chùa