Đừng hỏi nữa khi nào ta hết khổ
Số phận kia có biết trả lời đâu
Sống đang vui nó bỗng gieo sầu
Dù ta giận hay cận cầu cũng thế
Lòng đã buồn trời còn đổ cơn mưa
Từng giọt rơi vỡ oà trên đường vắng
Mỗi hạt mưa là một niềm cay đắng
Thật vô tình lặng lẽ buồn rơi
Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân
Ngày nay hỏi khắp thế nhân
Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?
Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…
Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên
Chạy theo danh vọng hão huyền
Chạy theo vật chất của tiền háo danh
Nghĩa nặng kim tiền thứ điểm tô
Tình chân ánh bạc sẽ bên đồ
Thân nghèo bạn hữu lòng đang héo
Phận khổ kim bằng ý đã thô
Để rõ trên đời nay quá nhạt
Mà đem dạ tốt nỡ quăng hồ
Ơ thờ lặng bước vùi suy nghĩ
Cuộc sống trôi dòng mãi đẩy xô