Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng mà chỉ có những ranh giới, bước qua được vạch xuất phát này, ta sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, có phải không các bạn ?
Bởi vì nếu ta có rơi vào hoàn cảnh bế tắc hay tuyệt vọng, có bị đẩy vào đường cùng hay ngõ cụt, chúng ta cũng sẽ có cách thoát được ra. Bởi vì “sông có khúc, người có lúc”, chỉ cần còn sống là còn cách, còn cố gắng là còn đứng được lên. Cứ đi thật vững, phía trước sẽ có đường.Rất nhiều lần, người ta vẫn phải tự an ủi mình như thế, mỗi khi gặp chướng ngại hay khó khăn, mỗi khi phải đối diện với một vấn đề mà bản thân cảm thấy quá khó để đương đầu. Nhưng rồi trong hoàn cảnh ấy, bắt buộc ta phải lựa chọn đi tiếp hay bỏ cuộc, đứng lại hay tiến lên.Chúng ta vẫn phải đi những con đường phía trước, đôi ba lúc nhắm mắt dũng cảm để liều lĩnh quyết định những chuyện bất ngờ xảy đến, và thi thoảng buồn khổ hay thất vọng vì những gì đang diễn ra.Nhưng đừng quên bước đi, đừng quên phải tin vào những con đường trước mặt. Cứ đi rồi sẽ đến, bởi vì vạch đích của con người KHÔNG BAO ZỜ LÀ ZỚI HẠN ?
Thank you so much ?
Bởi vì nếu ta có rơi vào hoàn cảnh bế tắc hay tuyệt vọng, có bị đẩy vào đường cùng hay ngõ cụt, chúng ta cũng sẽ có cách thoát được ra. Bởi vì “sông có khúc, người có lúc”, chỉ cần còn sống là còn cách, còn cố gắng là còn đứng được lên. Cứ đi thật vững, phía trước sẽ có đường.Rất nhiều lần, người ta vẫn phải tự an ủi mình như thế, mỗi khi gặp chướng ngại hay khó khăn, mỗi khi phải đối diện với một vấn đề mà bản thân cảm thấy quá khó để đương đầu. Nhưng rồi trong hoàn cảnh ấy, bắt buộc ta phải lựa chọn đi tiếp hay bỏ cuộc, đứng lại hay tiến lên.Chúng ta vẫn phải đi những con đường phía trước, đôi ba lúc nhắm mắt dũng cảm để liều lĩnh quyết định những chuyện bất ngờ xảy đến, và thi thoảng buồn khổ hay thất vọng vì những gì đang diễn ra.Nhưng đừng quên bước đi, đừng quên phải tin vào những con đường trước mặt. Cứ đi rồi sẽ đến, bởi vì vạch đích của con người KHÔNG BAO ZỜ LÀ ZỚI HẠN ?
Thank you so much ?